13 thg 12, 2011

buồn kỳ lạ
songphạm

Buồn kỳ lạ rơi vào chiều rất thật
vừa lạ
vừa kỳ
buồn rân ran từng đốt ngón tay, chân tóc, đường tơ

Buồn kỳ lạ ghé vào đêm rất thật
buồn khép mắt
buồn đau thắt
buồn ngằn ngặt
buồn tả tơi buồn lẳng lặng
buồn tênh…

Buồn một mình buồn sải bước chênh vênh
buồn tót lên non ngủ vùi giấc bướm
buồn rớt xuống hồ
buồn lăn xuống hố
buồn úp mặt vào đất chạm mùi lá cây
mùi hoa khô, cỏ rữa
nghe côn trùng lạc giọng
nỉ non…

Buồn nắng nung vàng ruộm góc sân con
buồn thắp thắp sầu buồn thâm nâu mái ngói
buồn đứt đuôi con nòng nọc
buồn rụng lưỡi thằn lằn
chẫu chạc lũ chàng hiu

Buồn tan chảy hình hài
đổ bóng liêu xiêu
buồn mỏng mảnh cánh chuồn
mong manh cánh bướm
buồn nước chảy hoa trôi
buồn rượu thấm mềm môi

Buồn đậu cột kèo
buồn treo chái bếp
buồn xếp giấc ngủ
buồn rũ chiếu chăn
buồn lăn góc nhà…

Sớm ngày
nỗi buồn vẫy cánh
chấp chới bay mịt mù khơi

Và cứ thế buồn rụng buồn rơi
buồn mải miết kiếm tìm nơi 
không buồn nữa…

SG 13-12-2011

thơ tháng mười hai


sự tích 
sóng bạc đầu
songphạm

Có đứa trẻ bạc đầu
khóc mẹ
ôm tình yêu phù dung men bờ sông sóng hát ơi hời
tim thắp đuốc lòng ngợp ngợp ngời
hy vọng
thất vọng
rồi tuyệt mù vô vọng
đứa trẻ khóc òa
nước mắt tan vào sóng
sóng bạc đầu
đuổi nhau chạy mãi suốt nghìn năm…