25 thg 12, 2010

A Merry Little Christmas!

Christmas card from Bui Cong Khanh artis

Noel sẻ chia!

Cứ tưởng đầu đường thương xó chợ
ai dè xó chợ lại thương nhau!
(thơ Bùi Giáng)
Cây thông Noel bằng chất liệu... nùi giẻ!
designer: Trần Bình; photographer: Ngô Đình Trúc

23 thg 12, 2010

post lại một bài thơ cũ...


đêm trước

giáng sinh

songphạm


Em sẽ làm gì trong đêm giáng sinh

dù là người ngoại đạo?

Tôi sẽ làm gì trong đêm chúa ra đời

dù là một con chiên?

Có thể em sẽ chẳng làm gì cả

chỉ lặng lẽ nhìn người ta thôi - như tính em vốn thế

Có lẽ tôi cũng chẳng làm gì cả - chỉ nhớ em thôi là đủ hết đêm rồi


Không làm gì cả, giữa chúng ta cũng đã quá nhiều âu lo rồi

chẳng làm gì cả, giữa chúng ta cũng thật nhiều yêu thương rồi

những âu lo và yêu thương đâu thể nói thành lời

chỉ em biết, tôi biết…


Hãy cho tôi siết tay em nhé

truyền chút ấm áp trong đêm giá rét

Trái tim em hãy cứ đập đều đặn vì tôi nhé

như thế cũng đủ riêng tôi...


Noel

biêng biếc xanh mắt người mắt Chúa cùng những mắt chim câu - dê - cừu - lừa - nai trong tranh Chagall đau đáu nhìn tôi:

- Em đâu rồi?

Noel

mắt em xa ngợp ngời yêu thương dõi tìm tôi

- Tôi đâu rồi?

và chim câu - dê - cừu - lừa - nai khóc

tôi đỏ mắt phương em

sương mù phủ mặt


Chúng ta, hai quyển tự điển không giống nhau

cùng định nghĩa một từ yêu thương

trong đêm giáng sinh chẳng còn nhau nữa...

22 thg 12, 2010

Noel ấm áp!

Merry Christmas & Happy New Year!!!
(Designer: Tran Binh: Photographer: Ngo Dinh Truc)

Merry Christmas!!!

Cây thông Noel thuần Việt với chất liệu rơm và tổ chim dòng dọc;
thiết kế: KTS Trần Bình; "người mẫu": Tí Ti và Dream lùn!

("Vietnam's Christmas Tree"; designer: Binh Tran architect; photographer: Ngo Dinh Truc)

cây thông bằng lá chuối

Vietnam's Christmas tree - chất liệu lá chuối, trái gấc và bông cúc; thiết kế: KTS Trần Bình

mùa về trên những cội mai


mùa về trên những cội mai
songphạm

Người bước vào, sập cửa từ phía sau lưng
Sớm mai
mùa về dịu dàng trước ngõ: - Thức dậy!
- Tôi đây này. Tôi mắc kẹt bên trong
từ chiếc cửa lòng mình sập lại!

Thế giới ngoài kia xôn xao
thế giới của đàn cừu, của bầy ong vỡ tổ
thế giới không dành cho những trái tim bóng đèn
không dành cho riêng ai…

Sớm nay mùa về trên những cội mai
mơn man chồi biếc
ô cửa kẽo kè đàn mối gặm
mảnh sân con bầy sẻ cũ bay về
rêu xanh nở hoa trên ngói đỏ
rân ran từng đốt ngón tay…

U u...
mùa cuộn mình trong khăn áo mỏng xuống phố cùng gió heo may
mùa thơm cất tiếng hát dịu dàng qua khe cửa hé
lời hát vó câu, chỉ mành, dấu chân chim sẻ
rập rờn ủ giấc mơ ai…

Nhỏ nhoi, kiêu hãnh
bầu trời luôn đủ rộng cho lũ chim xoãi cánh cùng lớp lớp mây bay
dịu dàng
kiên nhẫn
mùa khẽ khàng “Vừng ơi!” mỗi sớm

Một ngày
ô cửa bật mở
đàn mối giật mình
mùa ngủ trên tay…

Ăn mì Quảng

Đâu phải ngẫu nhiên mà mì Quảng đi vào thơ:
"Thương nhau múc chén chè xanh
làm tô mì Quảng cho anh ăn cùng!"
"Mì em vừa trắng vừa tươi
anh ăn vài bát cho người khỏe ra
khỏe ra lên rú xuống rà
thế nào cũng được dăm ba gánh (củi) đầy!"

Mì Quảng nên ăn sáng hoặc trưa. Làm một hơi vài ba tô cho căng bụng mới thấy hết cái thú, cái ngon, vị thơm, bùi, cay... đầy miệng, mới thấy nó quyến rũ đến bậc nào! Ôi chao nhìn tô mì đầy đặn, bên trên là những con tôm đỏ mọng, là một lới rau xanh, dăm ba hạt đậu phộng vàng ươm được rải đều vui mắt khiến chỉ muốn ăn ngay!
Mà đúng là phải ăn ngay! Ăn khi tô mì còn nóng. Mì Quảng mà để nguội sẽ mất ngon vì cọng mì sẽ tơi ra, rau sống sẽ sậm màu, cái mùi thơn giòn của đậu phộng, của bánh tráng mè... sẽ bị tản bớt. Gắp một đũa mì cho vào miệng, cắn một miếng ớt xanh thật cay, húp một ngụm nước lèo bốc khói sao cho nghe "soạt" một phát! Wow! Đời chỉ có thế mà thôi!!!