15 thg 4, 2009

Osin


ÔSIN

Một vị giám đốc đi công tác xa, 8-3 gọi điện về nhà thăm vợ. Đầu dây bên kia, một giọng phụ nữ lạ hoắc bắt máy. Rất ngạc nhiên, vị giám đốc hỏi:
- Ai đang nói chuyện với tôi đấy?
- Tôi đây.
- Tôi là ai?
- Là ôsin.
- Nhà tôi làm gì có ôsin? - Vị giám đốc gắt.
- Bà chủ vừa thuê tôi sáng nay.
- Vậy à. Thôi đi gọi bà chủ đi, nói tôi là chồng bà ấy gọi về chúc mừng 8-3. Sẵn dịp chúc cô một ngày Quốc tế Phụ nữ vui vẻ…
- Cảm ơn ông, nhưng… bà chủ đang ngủ với ông chồng nào đó ở trên lầu cơ mà?
- Sao? Cô nói sao?
- Tôi nói thật đấy. Bà chủ kêu tôi ở dưới này trông chừng nhà, không được để ai quấy rầy.
(Đầu dây bên này lặng đi hồi lâu)
- Này, cô kia. Cô có muốn một ngàn đô không?
- Dạ, muốn. Nhưng... sao ạ?
- Cô đi lấy ngay khẩu súng săn tôi cất trong hộc bàn.
- Dạ, để làm gì ạ?
- Đi mà xử hai đứa ấy đi chứ còn làm quái gì nữa?
Tiếng gác điện thoại, tiếng bước chân rồi tiếng “đùng, đoàng” - hai phát; sau cùng là tiếng nhấc điện thoại:
- A lô! Xong rồi. Giờ xử lý thế nào ạ?
- Gói gém cẩn thận rồi ném xuống hồ nước sát cạnh nhà.
- Nhưng cạnh nhà làm gì có hồ nước nào?
- Ủa, vậy hả? Sao kỳ vậy? Ơ… hay là... Xin lỗi, hình như tôi lộn số!
(Cúp máy)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét