thơ Chế Lan Viên
Hội An chẳng là quê
Mà là hương, khổ thế!
Quên quê, ai có thể
Hương ư? Ôi dễ gì
Phe phô, ta phe nào?
Ôi, A Di Đà Phật!
Cái phe toàn nước mắt
Chỉ phô toàn khổ đau!
Yêu ở đâu thì yêu
Về Hội An xin chớ
Hôn một lần ở đó
Một đời vang thủy triều
Xin chớ hôn gần bể
Từng đêm sóng đuổi người
Hồn ta hóa tượng Hời
Nửa khôn rồi nửa dại
“Anh là khỉ chùa Cầu “
Mắng xong anh, em khóc
Hương chùa hay hương tóc
Mắng khỉ mà người đau
Thế rồi ta xa nhau
Thế rồi ta xa nhau
Anh lên đài Vọng Hải
Tìm em mùa hoa dại
Hoa đây còn em đâu?
Không cần gặp Thiên Tào
Đòi một đời hạnh phúc
Chỉ cần cùng nhau khóc
Một giờ trong cao lầu
ảnh: chudu24.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét