20 thg 2, 2009

Ngay nong & ngan


ngày nóng và ngắn
thơ songphạm


Ngày nóng và ngắn
trôi đi một cách buồn bã
đêm tháng bảy
tôi mơ một giấc mơ
thấy mình dạo chơi giữa rừng
bên đám bướm hoa
một mình và đồng không
mênh mông, uốn lượn
cỏ ken rất dày
không phân biệt được đâu là đường chân trời
chỉ những ngọn đồi đầy cỏ kéo dài bất tận
dưới bầu trời rực màu ghi

Tôi cứ đi không chút do dự, không chút vội vàng
bên dưới cỏ có một dòng sông đang ngầm chảy
bước chân theo bản năng dẫn tôi theo dọc triền sông
quanh tôi
gió thổi làm uốn cong những ngọn cỏ
bầu không khí hóa lỏng
xuyên qua bởi một làn sóng trắng
và mặt trời to đùng màu vàng

Tôi thấy nơi tạo thành gốc rễ của thời gian
phóng đi những đoạn kéo dài xuyên vũ trụ
những tua cuộn rối bù
ôm chặt, trói buộc, dính kết các phần của cơ thể
não tôi chết
óc tủa vào không gian…


sàigòn nóng 2-2009
*phụ bản tại: www.judyholding.com/paint

1 nhận xét: