8 thg 1, 2009

Dau


đau

1.
Lại bắt đầu bằng chuỗi day dứt
bằng những cú đau hết sức kinh điển
ngọt ngào theo nhau đi đâu
đắng thốc quặn lòng ở lại

Lại khóc
lại cười
lại giễu nhại
vật vùi trong đám bụi mưa
nước mắt
mà cũng chẳng thể khóc cười rơi nước mắt
rơi vào đâu được nữa
thì cười một mình
thì khóc một mình...

Khi lũ sẻ chết - chúng bay về đâu?
khi chiếc lá xám rụng - linh hồn của lá sẽ về đâu?
và trái tim rơi tự do
sẽ rớt xuống vực khe nào?

Úp mặt vào tay
day hai hốc mắt
nghe hơi mưa ướt đầm mười đầu ngón
tình là tình vấn vít kẽ tay

Tình ngược xuôi suốt trút
tình chậm
tình nhanh
muối xát
dao cắt
Falling in love
bay lên như mẩu trang trí treo ngược mảng tường vôi vỡ
Falling in love
rớt tòm hố thẳm...

2.
Một cái tên khẽ gọi lên đã nghe ngọt ngào đâu đó tận đầu lưỡi
vậy là trượt dài
sấp ngửa
lông lốc
chỏng chơ
mặc gió cát
nắng cào
mưa quất
núi dậy
sóng cồn
quả tim mỏng mảnh mong manh treo ngàn tấn đá
làm sao trút bỏ
làm gì vợi khuây?
Tự ủi an lơ đi trơ đi mù đui câm điếc ngu ngơ đi
nóng nảy đợi một làn gió
một giọt nước giọt vào sa mạc
rét cong
trơ khấc
xương rồng
nọc rắn
bão cát
ảo giác
cơn mưa
giếng nước
thiên đường

Lại dầm mình trong hốc đá
này là hình hài hoàng tử bé bị rắn độc tiêm thuốc ngủ

3.
Làm sao lờ được những ngọt ngào suối tưới mạch tim lầm lụi từng nhịp khắc khoải sợ sệt ngóng đợi hổ phách hấp hối bọc chặt những vết rách
làm sao giấu biến được những giọt sương khi hoa lá rập rờn loài sâu đợi ngày hoá bướmbão gió quật tan ngày nước đọng đem mây dạo trời

Là mưa đâu đấy giọt vào tay người
hôi hổi yêu thương...

songphạm
(bài đăng báo Sinh viên Việt Nam)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét