8 thg 1, 2009

Thuong nghen

thương nghẹn

Đã lâu rồi không viết cho tôi
những vần thơ theo nắng theo mưa theo gió theo sông về nảo về nao
không trôi vào ngăn tim bé mọn
tôi nằm vắt chân muốn khóc
thương ai gần - xa...

Đã lâu rồi không viết cho ai
tuổi thơ lãng đãng theo nhau rụng xuống thềm xưa - như tóc
con mèo khoang nằm khoanh đợi giấc
tôi co ro nhìn mưa rơi chơi vơi...

Đã lâu rồi
lâu lắm
mới hôm qua?
quặn lòng theo chiếc lá rơi đỏ đắn
thương con chim bé mong manh ngược gió
thương câu ca bâng quơ người dưng

Lại một mùa áo mưa xuống phố mùa hoa dầu xoay chóng mặt
mùa đưa chân em rong chơi
mùa ở kề, mùa thương, mùa đợi xa, mùa mong gần mãi mãi
vòng tay một vòng
trống trải...
nhặt một nắm hoa dầu tung lên không
thương nghẹn
nhớ ơi hơi ấm ngón tay người
mang mang mưa rơi...
songphạm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét